Thứ Sáu, 17 tháng 10, 2014

Chiết cành thế nào?

Để nhân giống một cây, một loại cây người ta có nhiều cách khác nhau: gieo hạt, giâm cành, chiết cành,... áp dụng cho từng loài cây khác nhau. Ở đây mình thực hiện chiết cành (áp dụng cho các cây ăn quả và một vài cây hoa như hồng nguyệt quế,...). Mình cũng chỉ là người yêu hoa, thích trồng hoa nên thực hiện không chuyên như các nhà vườn, còn nhiều thiếu sót mong các bạn chia sẻ thêm... Chúc các bạn có những cành chiết như ý!

Trước tiên, ta cần chuẩn bị: túi nylông, dây, dao bén và đặc biệt cần là mụn xơ dừa (đừng quá cũ) ngâm nước, vắt ráo. Sau đó cho vào túi buột dây 2 đầu như hình. Người ta có thể thay thế xơ dừa bằng rễ lục bình phơi khô, thêm bùn, thuốc kích rễ,…

Mụn dửa ngâm nước vắt ráo
Cho vào túi nylông
Buộc chặt hai đầu túi
Sau khi chuẩn bị xong , ta tiến hành cắt và tách vỏ cây. Dùng dao khắc quanh cành cần chiết, khoảng cách từ 10mm đến 15mm tùy cành to nhỏ. Sau đó ta tách vỏ cây ra (có 1 vài cây vỏ rất khó tách, ta có thể cạo sạch vỏ rồi lau khô nếu cây có nhựa) Thường ta tiến hành chiết cây vào khoảng tháng 4 tháng 5 khi đầu mùa mưa là tốt nhất.

Khắc đoạn cành
Bóc tách vỏ
Đây là mẹo nha! Cây sẽ ra rễ phía trên vết cắt, để tránh tối đa cây tự liền da, ta buột dây thế này (chú ý khi tách vỏ cây, ta hạn chế tối đa làm dập hoặc tróc phía trên như hình, do cây này siêu dễ ra rễ nên mình ẩu tí :)))))

Mẹo
Tiếp đến, ta dùng dao xẻ dọc bầu xơ dừa, rồi lắp vào đoạn vừa tách vỏ, sao cho cành cây thành trục của bầu, phần trên vết cắt tiếp xúc nhiều với bầu vì rễ ra từ đây.
Cắt bầu
Áp bầu vào giữa
Sau đó, ta dùng dây siết chặt cố định bầu lại. Lưu ý lắp chỗ nối bầu lúc xẻ cho kín để hạn chế thấm nước vào xơ dừa cây khó ra rễ, buộc dây nhớ chừa mối rút đó, sau này trồng dễ tháo.

Siết chặt bầu
Tèn ten!! Sau 2 tuần (2 tuần đến 4, 5, 6 tuần và có thể lâu hơn với 1 số cây chậm ra rễ) cành sẽ bắt đầu ra rễ, ta thấy ngoài bầu vầy, lúc đầu rễ trắng rồi chuyển vàng xanh dần. Lúc này, ta có thể cắt cành và trồng được rồi!
Rễ đầy bầu
Khi trồng, ta sẽ tháo dây và mở bao từ trên xuống nhẹ nhàng tránh vỡ bầu  đó. Tốt nhất bạn nên giâm cành vào một bầu đất đến khi đâm tược rồi trồng nếu ngoài đất vườn!
Nhẹ nhàng khi tháo
Trồng xuống
Cành nguyệt quế
Cành hồng đã cắt
Cành hồng hoàng hậu
Hồng hoàng hậu
Vậy là mình đã có một cành hồng à không một cây hồng hoàng hậu như ý, màu ngọt và rất thơm. 





Cô nàng đáng yêu! Habranthus Cherry Pink

Đây là món quà mình nhận được từ chị ở Cần Thơ. Mình trồng sau nửa tháng thì hé nụ. Củ rất to, hoa cũng to, dáng đẹp và màu rất đáng yêu. Và đây là nhật ký của cô nàng đáng yêu:





Cái nụ dài biệt






Như chiếc loa cổ








Thời xuân sắc trước kho em khép lại ngày đầu khoe sắc



Qua hôm sau

Soi phấn
Sắc trưa hôm sau

Chân dài thẳng tắp


Sắp giã từ


Em cherry pink này đẹp đến giây phút sao cùng!

Thứ Bảy, 11 tháng 10, 2014

Chè Bưởi

Lúc xưa ăn bưởi ta thường bỏ vỏ đi, ăn ruột thôi. Khi đó quê tôi, gần hơn là nhà tôi, mẹ hay dùng vỏ bưởi phơi dẻo dẻo đem dú chuối cho nhanh chín, lúc lấy chuối ra, chuối chín rất là thơm chuối…thơm…cả vỏ bưởi nữa, thích lắm. rồi có lúc, chúng tôi phơi vỏ bưởi để xông cho thơm, cho bán mùi các thứ, cho muỗi sợ…
Rồi đến lúc rộ lên phong trào nấu chè bưởi, nhà nhà chè bưởi, người người chè bưởi, ai ai ăn bưởi cũng dành vỏ để nấu chè…và nhà tôi cũng không là ngoại lệ. Mẹ cũng tìm hiểu nấu cho ba chị em tôi ăn, thích lắm, mẹ nấu ngon lắm. Có lần kết thúc năm mười một được lảnh thưởng, ngoài mười mấy cuốn vở mới tinh, tôi được một phần thưởng mẹ dành riêng cho tôi một nồi chè bưởi bự chản, tôi rủ đám bạn dìa ăn đã đời luôn. Thật tuyệt vời khi có mẹ!
Năm tháng trôi đi, mọi thứ dần thay đổi, có một điều mà có lẽ tôi sẽ không bao giờ thay đổi được đó là hay làm và thưởng thức những món tôi học từ mẹ, trong đó có chè bưởi, hương vị món chè bưởi ngày nào năm mười một vẫn như còn đọng trên môi…
Hôm qua, à mấy ngày trước là sinh nhật, tôi định làm món gì đó để ăn để nhớ, nhưng tới nay mới có hứng làm, xong đăng lên facebook, có bé kia hỏi cách làm, ừ thì cũng đơn giản lắm em…Tới đây có lẽ, nhiều người sẽ thắc mắt sao con trai mà siêng thế, biết nhiều món thế, à không đâu, do tôi được sống bên mẹ, được ăn món mẹ nấu, tôi tự hào có một người mẹ tuyệt vời! Và nay tôi viết ra những gì mình tự làm được mà không qua một nguồn thông tin nào khác từ mẹ. nên có thể còn nhiều thiếu xót, nhưng không sao tự phục vụ thôi mà, hihi…

Chè bưởi, nguyên liệu đầu tiên đương nhiên là bưởi rồi, lấy phần nào ta? Hồi đó cứ tưởi là người ta lấy muối bưởi nấu chè không hà J))))) Ăn ruột và để lại vỏ làm thôi. Có ba nguyên liệu chính là: vỏ bưởi, đậu xanh cà, dừa…còn thêm bột mì tinh, đường, muối, nước đá.


Vỏ bưởi ta gọt bỏ phần vỏ xanh the và phần xốp bên trong.


Cắt cọng vừa phải đừng lớn quá



Cho ít muối vào vỏ bưởi vừa xử lý nhồi bóp xả nước nhiều lần, đến khi thử cọng bưởi không còn the nữa là được, tôi thì thích còn chút hương bưởi nên không làm hết the, ra quán ăn là không còn nghe bưởi đâu. Sau đó vắt cho khô thiệt khô. Cho phần vỏ bưởi đó vào nước sạch cho nở đều cọng bưởi rồi vớt ra nhẹ nhàng nhớ là không vắt nữa nhé. Để ráo tí.


Lấy ít bột mì tinh ra dĩa, cho lần lượt vài cọng bưởi vào, lắc đều lắc đều cho bột áo đều một lớp ngoài cọng bưởi (lý do không nên cắt bưởi to là đây) rồi nhẹ nhàng lấy bưởi ra vào một dĩa khác. Làm lần lượt đến hết phần bưởi. Thế nào cũng còn  ít bột mì dư ra, để đó một hồi còn dùng thắng nước cốt.



Bắt nồi nước lên bếp nào, cho thêm tí muối, đun thiệt sôi, cho lần lượt phần bưởi vào, luột tí, vớt coi cọng bưởi trong là chín rồi đó. Vớt bưởi ra cho vào nước lạnh liền, sốc nhiệt cho giòn nè. Rồi phần bưởi tạm xong, để đó.


Dừa nạo ra, vắt lấy nước đầu để thắng nước cốt, cho thêm ít bột lúc nảy dư vào, ít đường, ít muối, khuấy đều lên. Cho lên bếp nấu lừa nhỏ, tay khuấy đều khuấy đều, đên khi sền sệt là được, đừng để lửa lơn và lâu quá, dừa ‘bồng con’ là hôi dầu hết ngon. (Bồng con: nước cốt dừa nấu lâu sẽ trong dần đóng cái lại còn trắng, ra dầu dừa là cái vàng). Xong phần nước cốt.
Đậu xanh cà: tôi thích làm đậu xanh còn vỏ hơn. Ngâm đậu trong nước nóng cho nở ra rồi đãi bỏ vỏ. Cho vô nồi, đổ nước dảo cốt dừa hồi nảy vô cho ngập ngang đậu là được, thêm tí muối (nước dảo: cốt dừa vắt lần hai, ba, bốn…). Tiếp tục nấu lửa nhỏ, nước cạn đậu mềm là được.


Cuối cùng cũng xong rồi.


Thưởng thức thôi: cho đường cát vào ly, cho đậu xanh vô, cho bưởi vô, chan nước cốt vô khuấy đều tan đường, đập đá cho vào và thưởng thức thôi…chẹp chẹp.



Thứ Bảy, 20 tháng 9, 2014

Nấm mối – Câu chuyện mùa mưa!

Nấm mối, cái tên hoa mỹ mà người ta thường gọi và họ kêu là hái nấm. Thiệt tình quê tôi, mọi người vẫn quen kêu: “Núm. Đi kiếm núm hả? Núm bờ mày mọc chưa? Nay nhổ nhiều hôn?...”
Núm mối mọc từ gọ mối (tổ mối dưới đất, không phải mối ăn cây) nằm cách mặt đất vài phân.


 Đó là cả một quá trình tích trữ meo và khi mưa đất ẩm, núm bắt đầu mọc lên.


Mối hay tập trung ở những bờ đất cũ cao và không bị nước ngập hàng năm. Hơn mười năm trước, vùng tôi ở nước vẫn còn ngập rất nhiều, núm mọc cũng ít, rồi người ta hàn kênh ngăn mặn, nước bắt đầu rút dần, bờ đất cao hơn, núm mọc rất nhiều. Đám trẻ xóm tôi vào mùa là mỗi đứa siêng và không sợ “ma” có thể kiếm được vài triệu (khoảng hai tháng hè) nhờ núm. Người lớn thì đi soi từ hai, ba giờ sáng, đám trẻ thì đi cả ngày. Hồi nhỏ tôi cũng ham lắm nhưng không đi cả ngày đâu, hồi đó ít và chỉ để ăn thôi. Giờ thì đầu mùa thương lái thu mua núm búp có giá từ hai đến ba trăm ngàn một ký sau đó bán lại tùy nơi, tùy khách, năm nay nghe đâu nó đội giá lên cả triệu bạc, núm nở thì rẻ hơn phân nửa.
Vào mùa (khoảng từ tháng năm đến hết tháng bảy âm lịch) , khi mà mưa đã thấm đất, những hôm gió lạnh cả sống lưng là sang hôm sau từ sáng sớm mọi người bắt đầu đi kiếm núm, từ trẻ nhỏ đến người lớn háo hức, nhưng không phải ai cũng kiếm được đâu, người lớn thường nói ai”nhẹ bóng vía” mới kiếm thấy chứ “nặng” quá là không, có khi giẫm nát rồi mà vẫn chưa thấy. Một số người nhạy cảm có thể ngửi mùi mốc núm, khi mọc xung quanh chỗ đó “thơm” lắm. Một số người kiếm theo kinh nghiệm, năm rồi mọc ở đâu ngày nào, người ta nhớ cứ đến ngày đó năm sau họ ra là gặp, có khi ra trễ thì người ta nhổ hết rồi…Kinh nghiệm đó chỉ đúng cho những năm về trước, mấy năm nay nó mọc chỗ mới nhiều hơn, ít khi mọc lại chỗ cũ và không đúng ngày nữa có thể do ảnh hưởng của cái mà người ta hay nói là “biến đổi khí hậu”.
Mới đầu, đất chỗ đó nứt ra, núm lú lên và lớn nhanh sau khoảng ba bốn ngày là tàn.



Một khi đủ ẩm rồi thì nó mọc lên thôi không cần ngày đó mưa hay nắng, mưa nó lớn nhanh, nắng nó chậm hơn, có khi bị khô chay không lớn nổi rồi tàn, có khi nắng sáng mưa chiều nó lại lớn.


Sau mưa






Cỡ này nhổ là vừa rồi nè


Núm búp thì giòn lắm, khi nhổ bạn có thể bẻ nghe “cốc, cốc” nhưng giờ do cái “giá trị” của nó mà tiếng đó cũng ít dần, người ta dùng miếng tre chẻ dẹp nại lên cả gốc (có thể làm sụp ổ, có thể là nguyên nhân sang năm nó không mọc lại chỗ đó). Mọc càng lâu nó càng dai và dễ nhổ hơn có khi lên cả còi như này.



Nhổ trúng ngày mưa đất ẩm ướt, nó bị dính một lớp đất luôn, khi rửa phải làm kỹ lắm nếu không là ăn nghe “xột xột”.


Có mớ gần tàn



Nhổ như tai số 1 là vừa cả chiều dài lẫn độ lớn, tai số 2 là lên cả coi í nhổ vậy mắc công bẻ bớt, tai số 3 thì quá nhỏ.


Thông thường núm có màu nâu đen xám, thỉnh thoảng trong một ổ núm có vài tai núm màu trắng (hiếm lắm) người ta hay gọi núm nếp.



Núm được nhổ về rửa sơ cho sạch đất


Rồi cạo (cạo chứ không gọt, gọt là hao lắm í và mất giòn)




Ngâm nước muối loãng khoảng mười lăm phút rồi rửa thật sạch và bắt đầu chế biến.


Cho dầu/mỡ nóng lên cho tép tỏi vào phi thơm, cho núm vào xào chín vừa rồi muốn ăn món gì thì làm tiếp thôi.



Núm có thể dùng ăn chay, xào, nấu, canh, kho, chiên bánh xèo,…nấu mì tôm ăn cũng rất ngon.


Xào đọt bí


Canh lá cách


Vậy là cũng hết mùa núm năm nay. Cảm ơn món quà từ thiên nhiên, à không từ những con mối.